Từ sau lần bị thương trước đó, ông nội Yến đã bị Yến Thiên Hành “giam lỏng” ở trong nhà, không cho ông ấy ra ngoài nhặt ve chai kiếm tiền nữa. Mỗi ngày bản thân đi sớm về trễ làm công, kiếm tiền nuôi sống hai người họ.
Ông nội Yến cũng biết nếu như mình mang thương thế gắng gượng làm việc sẽ chỉ khiến thương thế chuyển biến xấu thêm, như vậy càng làm liên lụy cháu trai. Vì vậy dứt khoát nghe lời cháu trai, ở nhà nhàn hạ dưỡng thương.
Nhàn hạ như thế được nửa tháng, cháu trai chẳng những mỗi ngày không để cho ông ấy làm bất cứ việc gì mà còn cung cấp nuôi dưỡng ông ấy đồ ăn thức uống ngon lành. Khiến ông ấy chẳng những nhanh lành vết thương mà còn cảm giác bệnh vặt do vất vả nhiều năm qua tạo thành cũng đều biến mất.
Sáng sớm hôm nay, trời chưa sáng Yến Thiên Hành đã rời giường như thường lệ, sau khi hâm nóng cơm từ tối qua bèn hối hả chạy tới công trường làm việc. Từ sau khi hàn độc được Hoàng Tử Hiên giải, Yến Thiên Hành bèn lui khỏi Hoa Khất Môn. Không dám ăn xin xin cơm nữa mà mỗi ngày đều dựa vào hai tay hai chân của mình kiếm tiền nuôi sống bản thân và ông nội.
Sau khi Yến Thiên Hành đi qua, ông nội Yến cũng không còn buồn ngủ nữa. Sau khi trời sáng thì rời giường, giúp cháu trai giặt sạch quần áo bẩn ngày hôm qua. Sau đó đến chợ mua con cá sao, dự định buổi tối làm cá cho cháu trai ăn.
Mắt thấy trời sắp tối rồi, ông nội Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401245/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.