Ông già thấy ông nội Yến vẫn không chịu phối hợp thì hổn hển nói: “Yến Kình Thương, không ngờ ông lại ngoan cố không thay đổi như thế. Giữa bí kíp và tính mệnh thà cố sống cố chết để giữ lấy một món đồ chết chứ cũng không cần mạng nữa sao.”
Nhìn dáng vẻ giận dữ của đối phương, ông nội Yến hừ lạnh một tiếng: “Yến Kình Thương tôi quang minh lỗi lạc cả đời, một lời hứa đáng giá ngàn vàng. Tôi đã hứa với người khác sẽ không để bí kíp lộ ra ngoài thì dù có chết cũng không thể làm trái lời hứa. Ông gϊếŧ tôi đi.”
“Ông!” Ông già tức đến mức suýt nữa thổ huyết.
“Sư phụ, cứ cho ông ta nếm thử chút khổ sở trước. Không phải ông ta muốn chết sao? Chúng ta không cho ông ta chết, xem thử trong cảnh sống không bằng chết, ông ta còn có thể cắn chặt răng được không.” Đồ đệ trẻ tuổi đề nghị với ông già.
Sắc mặt ông già hơi mừng, gật đầu tán đồng. Sau đó ông ta móc ra một cái bình sứ nhỏ từ trong ngực, đổ một viên thuốc màu đỏ, nham hiểm cười nói: “Đây là Thiên Thù Vạn Độc đan, sau khi uống nó thì toàn thân tựa như bị hàng ngàn con nhện cắn xé trong người, sẽ làm ông đau đớn đến mức sống không bằng chết.”
Ông nội Yến nghe vậy thì lùi lại phía sau theo bản năng. Ông ấy không sợ chết, nhưng đối phương hành hạ ông ấy như vậy thì quả thật ông ấy hơi sợ hãi.
“Ha ha.” Nhìn thấy ông nội Yến lui lại, ông già tiến lên một bước, nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401246/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.