Hắt xì!
Hoàng Tử Hiên ngồi ở ghế phụ, không hiểu sao lại cứ hắt xì liên tục làm thím Vương lo lắng, hỏi anh có phải bị cảm hay không, bảo anh mấy ngày này nhanh chóng uống rễ bản lam để phòng bệnh.
Hoàng Tử Hiên sờ cái tai có hơi nóng lên, âm thầm lắc đầu. Chả cần phải nghĩ cũng biết, chắc chắn là cô nhóc xấu xa Giang Y Y kia lại đang nói xấu anh rồi, nếu không thì sao đang yên đang lành anh lại hắt hơi với nóng tai cơ chứ.
“Không phải là do tối qua bị lạnh đấy chứ?” Hạ Mạt cũng thấy hơi lạ, không khỏi quan tâm hỏi.
Hoàng Tử Hiên ò một tiếng, xấu hổ sờ mũi, nói: “Không đâu, chắc là bị nhạy cảm với mùi của bệnh viện, lát nữa là bình thường ngay ấy mà.”
“Ừm, vậy là tốt rồi.” Hạ Mạt gật đầu không nói tiếp nữa.
Xe chạy một mạch về phía nhà chú Vương. Đi được nửa đường thì có chợ bán thức ăn, thím Vương nhất định muốn xuống xe đi mua đồ ăn để về nhà nấu cơm cho bọn họ. Hạ Mạt và Hoàng Tử Hiên không lay chuyển được sự kiên trì của bà ấy, đành phải đi mua đồ ăn với bà ấy.
Vì chậm trễ chuyện này nên lúc về đến nhà đã là chuyện của một tiếng sau. Cũng may là hôm qua Hạ Mạt đã tìm nhân viên vệ sinh đến dọn dẹp nhà cửa một lần, nên lúc này đi về không cần phải quét dọn lại lần nữa, bớt cho thím Vương được rất nhiều việc.
“Thím đi đun ấm trà cho hai đứa trước, hai đứa ngồi nghỉ ngơi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401244/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.