- Vũ à, thứ bảy tuần này là dỗ ông ngoại con đấy. Đi cùng ba về bên đó làm cỗ phụ mọi người đi.
- Dạ?
Lưu Quang Vũ đang ngồi chơi game bỗng quay ngoắt lại nhìn người mẹ của mình. Ngô Phương Lan đang xem tivi khó hiểu nhìn biểu cảm không vui của con trai, bà nhăn mặt:
- Sao lại làm cái mặt kiểu đấy?! Về dỗ ông con chứ có phải mẹ bắt con đi chùa với mẹ đâu.
- Không phải! Hôm đó con bận!
- Bận cái gì? Hôm đó mẹ còn xin cho con nghỉ học được thì còn việc gì để bận?
- Con! Tính rủ bạn đi chơi.
- Thôi có gì đâu mà. Đi chơi thì lúc nào chả đi được, giỗ ông một năm có một lần, lúc này không về thăm bà thì bao giờ về?
- Nhưng cậu ấy sắp đi du học rồi!
Ngô Phương Lan không khỏi khó hiểu cùng cáu kỉnh:
- Chứ chẳng nhẽ con tính đi chơi với bạn trước khi đi du học chứ không về giỗ ông?
- … Nhưng chủ nhật là cậu ấy qua nước ngoài rồi.
- Thì chủ nhật ra tiễn bạn cũng được chứ sao! Mẹ bảo mày sáng đi tối về chứ có bắt mày ở đó luôn đâu mà phũng phịu như vậy. Người bạn đó quan trọng lắm sao?
- Đương nhiên!
- Quan trọng hơn cả ông ngoại?
- …
Lưu Quang Vũ nghẹn lời, phồng má chạy lên tầng nhưng vẫn để lại một tiếng ’ vâng ’ nặng nề.
Cậu ta nhẩy lên giường mở mes nhắn tin với Hạ Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-nhan-vat-minh-tao-ra/3469184/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.