Vào ngày thứ tư của cuộc thi Lưu Quang Vũ gọi tôi trốn ra ngoài chơi, Hạ Phi Vân thở dài rồi cũng đồng ý bị cậu ta kéo đi.
- Đi đâu bây giời được nhỉ?
- Tùy cậu.
- Đi ăn trước nha!
- Ừ
Ăn xong...
- Đi xem phim nha!
- Ừ
Xem phim xong...
- Đi công viên chơi nha!
- Ừ
Lưu Quang Vũ rùng mình trước sự ngoan ngoãn dễ chiều của tôi, cậu ta cười bất lực:
- Cậu có thể bày tỏ ý kiến của mình được không?
- Ừ?
- ...
Lưu Quang Vũ thở dài mệt mỏi, mọi người cứ nói Hạ Phi Vân rất thân thiết nhưng kì thật tôi luôn vạch rõ ranh giới ở một số phương diện.
Khi đi chơi phần ai người đấy trả, dù cậu ta có muốn trả thay hay đãi nhưng Hạ Phi Vân sẽ tìm cách trả đúng lại số tiền đó.
Không biết nên khóc hay nên cười nữa.
Công viên Lệ Thủy ở thành phố này nổi tiếng về có kha khá trò chơi mạo hiểm thú vị. Lưu Quang Vũ kéo tôi lên tàu lượn siêu tốc. Nói chung đường trượt rất dài và cao nên lúc tàu dừng lại tóc mái tôi bị thổi ngược lại đằng sau, người bên cạnh thì trợn trắng mắt bóp chặt tay tôi.
Tôi bật cười ra tiếng tháo dây bảo hộ đứng lên dật dật Lưu Quang Vũ dậy. Cậu ta căng da đầu nằng nặc đòi tôi đi vào nhà ma chung.
Hạ Phi Vân chớp mắt nhìn con ma đang ngoặm đầu Lưu Quang Vũ mà không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-nhan-vat-minh-tao-ra/3469183/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.