Nhã Văn cảm thấy bất an, nhưng nhìn bản thân mình tay nhỏ chân nhỏ, hắn không thể nào liên tưởng tới việc nhảy cóc 20 vòng sân, không nhìn thấy những người nhảy mưòi vòng đã lăn ra thở hổn hển không muốn sống sao, nhưng nhìn lại một số người giống hắn trải qua thử thách mặt mày càng khó nhìn, hắn có chút không biết làm sao.
"Thử đi." Lúc này bên tai hắn truyền tới giọng nói không chút nào phập phồng của Dạ Quang, Nhã Văn nhìn Dạ Quang có chút do dự. Dạ Quang vỗ vỗ vai hắn, trực tiếp tiến lên nói:
"Vậy để ta thử trước đi."
Dạ Quang được nhân viên dẫn tới một căn phòng trống, nơi đó chỉ có lưa thưa vài người đứng cùng một cái bảng trắng, rất nhiều người sắc mặt rất khó nhìn.
Nhìn thấy hắn liền hiện lên cảm thấy vui sướng khi thấy người gặp họa. Dạ Quang không để ý những người đó. Trực tiếp đi lên hỏi nhân viên:
"Nơi này đang làm gì?"
"Làm toán." Nhân viên lười biếng thậm chí không thèm ngẩng mặt lên nhìn cậu, chỉ máy móc mà đáp. Dạ Quang tỏ vẻ đã nghe thấy, liếc mắt nhìn về phía bảng đen. Không biết có phải bởi vì so với kiếp trước đến muộn, vốn là đề bài quen thuộc nay đã trở nên xa lạ.
Khó hơn, thách thức hơn.
Những người đang đứng đối diện với đề bài, ai nấy cũng đen mặt, không giải được bài là chuyện nhỏ để người xem biết được bản thân ngu dốt là chuyện lớn.
Thần tượng có thể không thông minh nhưng chưa thành thần tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-anh-de-nho-thuan-hoa-dam-cong-dien/3548521/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.