Đạo diễn không tin được vào tai mình, hả một tiếng. Dạ Quang bình thản lặp lại:
"Có thể ghi luôn đáp án không? Tiết kiệm thời gian."
Đạo diễn khó xử, đầu đổ mồ hôi:
"Này... nếu như cậu ghi luôn đáp án lỡ như người khác nói cậu biết trước đáp án, chúng tôi cũng khó xử."
Dạ Quang im lặng nghe, cũng không phản đối nhưng cũng chấp nhận thách thức, cậu cười cười:
"Như vậy tôi cố gắng hết sức vậy."
Dạ Quang cầm lấy bút, trước tiên chọn đề dễ viết qua lua một công thức rồi ra đáp án, sau đó viết đến những đề tương đối khó giản lược bước đi. Giải xong môn toán trong một hơi nhưng thời ian còn lại ngắn ngủi lại 10 phút là còn tới 5 sáu đề môn lí.
Có thể nhìn tới trên trán của Dạ Quang đã hơi rỉ mồ hôi nhưng ánh mắt chăm chú và bộ dáng tự tin của hắn khiến người nhìn bị hút hồn.
Xong rồi.
Thời gian còn lại hai giây Dạ Quang buông bút.
"Xong.. xong rồi sao?"
Mọi người trợn tròn mắt, Dạ Quang đi xuống mượn một cái khăn, lau mồ hôi, lúc này ánh mắt của hắn sáng rọi nhìn đề trên bảng bị mình lấp kín không hiểu sao có cảm giác thành tựu khó hiểu.
"Đều đúng..." Nhân viên công tác đi lên so đáp án, phòng phát sóng lại nháo nhào lên.
[Ta học không giỏi đừng lừa ta: Đỉnh vãi nồ, trước kia có câu ta không học giỏi liền đi làm minh tinh, hiện nay ta không nói ra được câu này.]
[Thiên hạ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-anh-de-nho-thuan-hoa-dam-cong-dien/3548522/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.