Biên tập: Cá bơn vui vẻ
Chỉnh sửa: Thỏ
Mục Tinh Thần há mồm muốn phản bác việc Thẩm Ngộ Thành tự xưng là chồng cậu, nhưng cậu bị sờ đến là thoải mái, mở miệng ra liền không kiềm chế được tiếng rên rỉ nhỏ vụn: "Ừm..." Vẫn còn muốn giãy giụa: "Thả, buông ra..."
Thẩm Ngộ Thành dùng sức lực không cho phép chống cự đè Mục Tinh Thần, khuôn mặt tuấn tú vùi vào cần cổ non mịn đang tỏa ra mùi thơm thoang thoảng. Hắn há mồm ngậm lấy một miếng thịt mềm tinh tế liếm cắn gặm mút, để lại dấu ấn thuộc về riêng mình trên vùng da kia rồi mới di chuyển trận địa tiếp tục liếm mút.
Động tác liếm mút của hắn không mạnh, cực kỳ có kỹ xảo lại còn sắc tình, Mục Tinh Thần mới được ăn mặn tối hôm qua căn bản không chịu nổi trêu chọc như vậy. Cậu rên rỉ vươn tay nắm lấy mái tóc chải vuốt cẩn thận của Thẩm Ngộ Thành, giọng điệu vừa quyến rũ vừa thuần khiết: "Thẩm, Thẩm Ngộ Thành, đừng, đừng như vậy..."
Cuối cùng Thẩm Ngộ Thành cắn nhẹ lên chiếc cổ trải rộng dấu hôn, ngẩng đầu ngậm môi của Mục Tinh Thần liếm liến, đôi mắt tăm tối: "Bé cưng, gọi chồng."
Vừa nói lời này, bàn tay ấm áp bên dưới đã dễ dàng cởi quần của Mục Tinh Thần ra, giải phóng cho côn thịt thanh tú đã phản ứng từ lâu, nắm chặt nhẹ nhàng tuốt, cười nói: "Bé cưng không muốn gọi chồng, vậy gọi chú cũng được."
Nháy mắt côn thịt bị nắm chặt, Mục Tinh Thần bỗng ngẩng đầu lên, ý thức sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570790/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.