Thịnh Nhan Tuyền lại nào biết hắn nghĩ gì. Cô nhìn dòng xe tấp nập trước mặt mà vô thức thở phào nhẹ nhỏm vừa kiên quyết lắc đầu: "Không thể."
Bảy năm đã là quá đủ. Có lẽ tựa như Phạm Hữu Minh đã nghĩ, cô chẳng có mấy tình cảm với hắn. Thịnh Nhan Tuyền tự mình nghĩ rồi tự mình cười mỉa mai.
Phạm Hữu Minh lại không lý giải được vẻ mặt của cô. Là bởi vì hắn chỉ nhìn được một nửa sườn mặt do góc độ không đúng hay bởi vì trên mặt cô vốn chẳng có biểu tình gì đáng nói? Nhưng dù thế nào thì kể từ lúc Thịnh Nhan Tuyền đưa ra lời đề nghị ly hôn kia hắn liền bỗng chốc cảm thấy bản thân vốn chẳng hiểu gì về cô cả. Hắn không nắm được cô trong tay, cho nên bây giờ cô rời khỏi hắn hắn mới không thể làm gì ngoài thuận theo?
Thịnh Nhan Tuyền nếu biết hắn nghĩ như vậy thì cô nhất định sẽ cười vào mặt hắn. Hắn thuận theo? Là thuận theo mẹ của hắn thì có!
Dù sao bà ta vốn đã không ưa người con dâu chẳng thể sinh được cháu nội cho bà ta này từ lâu rồi.
Nhưng họ ly hôn với nhau rồi cô mới nhận ra giữa họ vốn đã có nhiều vấn đề đến vậy. Có điều, bây giờ đã không còn quan trọng nữa.
"Để anh đưa em về."
Phạm Hữu Minh lại giống như vẫn còn muốn cố gắng vớt vát mặc dù cô chẳng hiểu. Rõ ràng lúc họ làm thủ tục ly hôn hắn rất phối hợp kia mà.
Thịnh Nhan Tuyền không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597691/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.