Thịnh Nhan Tuyền giật mình choàng tỉnh từ trong giấc mộng không khỏi vô thức mở to đôi mắt nhìn chằm chằm trần nhà một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Cô vừa có... Một giấc mộng dài cứ ngỡ như... Mà không, có lẽ cô quả thật đã ở trong mơ trải qua một đời nhân sinh hoàn toàn không hề giống với hiện thực. Cho đến lúc tỉnh lại cô vẫn cảm giác như đó mới là hiện thực, còn hiện thực cô đang trải qua chỉ là một giấc mộng chẳng mấy đẹp.
Nhân sinh đời người đúng là nào có đẹp như mơ.
Mặc dù để cho bản thân cô nói thì nó vẫn quá là hoang đường cùng ảo tưởng đi. Làm sao cô có thể... Cùng thầy của mình...
Thịnh Nhan Tuyền lắc đầu, như thế muốn lắc đi ý nghĩ mắc gì cô lại mơ thấy một giấc mơ như vậy.
Là cô trong quá khứ đã từng có một tia tơ tưởng đến thầy của mình?
Cô bật cười. Vậy mà chút phiền muộn vì những gì sắp xảy ra lại vì thế mà tan biến mất một nửa. Cho nên thời điểm cô bắt điện thoại của chồng... À không, sắp tới phải gọi là chồng cũ, biểu tình trên khuôn mặt cô lại rất thoải mái.
"Alo."
Giọng điệu không mặn không nhạt.
Được lắm Thịnh Nhan Tuyền! Thật sự là đủ tuyệt tình dứt khoát, không chút đường thương lượng.
Bên kia khẽ nói cái gì đó mà cô lạnh lùng cự tuyệt: "Không cần, tôi tự mình bắt xe đến. Gặp nhau ở tòa án nhân dân quận mười."
Nói xong cô chẳng cho bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597690/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.