10.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, thoáng chốc đã đến năm 4, tôi sắp tốt nghiệp rồi.
Tôi nghe nói rằng cha mẹ tôi đã đến gặp tôi vài lần, nhưng họ đụng phải Lục Mộ Xuyên ở cổng trường, rồi họ không bao giờ đến gặp tôi nữa.
Thật không giống tác phong của bọn họ.
Tôi thực sự tò mò về những gì Lục Mộ Xuyên đã nói với họ.
Đáng tiếc anh ấy rất kín tiếng, mặc tôi uy hiếp dụ dỗ.
Anh ấy cười đáp, nhưng không nói gì.
Tôi đã bị chiếm tiện nghi nhiều lần một cách vô ích!
Tôi hẹn Lục Mộc Xuyên ở quán cà phê trước trường, dạo này anh ấy rất bận, một người sắp tốt nghiệp, còn người kia chuẩn bị đám cưới.
Vâng, chúng tôi quyết định kết hôn.
Điều ước anh ấy đưa ra vào ngày sinh nhật là tôi sẽ đồng ý lời cầu hôn tiếp theo của anh ấy.
Nó đã được lên kế hoạch từ lâu và đầy chân thành.
Tôi quyết định biến điều ước của anh ấy thành hiện thực.
Người đàn ông này vui mừng quá độ, định ngay khi ra trường sẽ cưới tôi về nhà, còn tự mình lo liệu mọi việc của đám cưới, dù bận đến mấy cũng không để người khác làm.
Không, tôi phải mất ba ngày để có được một cuộc hẹn với anh ấy.
Chỉ là trước khi nhìn thấy anh ấy, tôi đã nhìn thấy một người khác trước, người đàn ông xem mắt mà tôi đã gặp một lần.
Tôi đi vòng qua anh ta, không để ý đến anh ta, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-say-ruou-cuong-hon-truc-ma/2865893/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.