9.
“Bạn trai mày thật là rộng rãi a, tứ ca, nhà hàng này rất đắt đó, tao căn bản không dám bước vào!” Nhị ca chọc chọc tôi, nhỏ giọng nói.
Hôm nay là bữa tối chiêu đãi nhóm của Lục Mộ Xuyên, để cảm ơn họ đã hỗ trợ và chăm sóc tôi vào các ngày trong tuần.
Lão đại kiên định xem qua thực đơn, hồi lâu cũng không gọi món, "Chúng ta đi chỗ khác ăn đi? Đắt quá, thoạt nhìn đã không đáng."
"Không có việc gì, muốn gọi cái gì cũng được, dù sao anh ấy đãi khách, cũng không ăn vô ích."
“Ha ha, mày đối với bạn trai thật là lỗ mãng nha, tùy tiện gọi món sao?” Mấy người xúm lại một chỗ nhìn thực đơn.
Lục Mộ Xuyên, người đang đi vệ sinh, lúc này cũng quay lại, nâng hông ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh tôi, tùy ý đặt tay lên lưng tôi, "Món ăn đã sẵn sàng chưa?"
"Sắp tới rồi, anh còn muốn ăn cái gì sao?"
Anh cầm lấy, tùy ý lật hai trang, đánh dấu chọn một món ăn, "Ăn cái này đi, em thích."
"Ồ ~" Các bạn cùng phòng cười khúc khích, bày tỏ họ đã ăn no cẩu lương.
Lục Mộ Xuyên đáp lại bằng một nụ cười mà nét mặt không thay đổi.
Da mặt cũng dày quá rồi
Người này nói nhiều chít đi được, chỉ cần anh ấy muốn là có thể trò chuyện với bất cứ ai.
Một vài câu bắt đầu chủ đề, cuộc trò chuyện đang diễn ra sôi nổi.
Nhưng thỉnh thoảng anh ấy lại quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-say-ruou-cuong-hon-truc-ma/2865895/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.