Edit:RossChỉ có em mới làm tôi tức giận........duy nhất là em!Bóng tối khuếch đại lên mọi giác quan và cảm xúc của con người,tóc khẽ cọ vào chóp mũi, để lại một mùi gay nồng khó chịu.
Kỳ Hạ ngả người ra sau,cửa vẽ lên một đường cong hoàn hảo,yết hầu nhô cao lạnh lùng cũng rất quyến rũ.
Cậu duỗi tay ấn vào túi xách trên người Trần Giai Ni nhẹ nhàng đẩy ra.Hai người lập tức kéo ra khoảng cách,Kỳ Hạ nheo đôi mắt lại:”Trần Giai Ni, đừng kiếm chuyện với tôi.”
“Kỳ Hạ, đã lâu không gặp!” Trần Gia Ni cười cười,chỉ lùi về sau một chút,vén lọn tóc con trước mặt:”Hôm nay không đi làm,sớm biết cậu tới quán bar,bảo làm không công cũng làm!”
Kỳ Hạ mỉm cười tiến lại gần, ghé vào tai Trần Giai Ni, thanh âm trầm thấp nhưng lại rất rõ ràng.
“Hôm nay có thấy một cô gái không?”
“Là người của tôi!”
Trần Giai Ni sửng sốt,dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng đáy lòng vẫn nổi lên một tia kinh ngạc.
Những người biết tới Kỳ Hạ ở Thanh Thành, đều biết Kỳ Hạ hỗn.
Con gái lấy cậu như nam thần,còn con trai lấy cậu ra làm đối tượng để tôn thờ sùng bái hoặc ghen ghét đố kị,nhưng không một ai có thể dễ dàng tiếp cận được.Nhóm bọn họ, dần dà, giống như một tiểu đoàn nhỏ bất khả xâm phạm.Một số nữ sinh còn nghi ngờ Kỳ Hạ căn bản không thích con gái. Nhưng không ngờ rằng mới chuyển trường có đúng một học kỳ, đã đem bạn gái tới?
“Người của cậu?” ” Trần Giai Ni bỗng nhiên nghiêng đầu,nhìn về một góc:”Là cô ấy?”
Kỳ Hạ dừng lại, nhíu mày.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123438/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.