Edit:Ross
Mái tóc cô gái xõa tung,đội một chiếc mũ beret lông xù,quanh cổ quàng khăn đỏ may ô dày dặn,trên tai còn đeo một chiếc bịt tai giữ ấm màu trắng.
Màu sắc tươi sáng tôn lên làn da trắng mịn và sắc thái hồng hào của cô.
Ngay cả đôi mắt cũng có thần.
Trong chốc lát, Kỳ Hạ cứ ngỡ như đang mơ.
Rất khó để thấy được dáng vẻ ngơ ngác của cậu,đôi mắt đen láy trong vắt khẽ không thấy đáy.
Chúc Nam Tinh lần đầu thấy Kỳ Hạ như vậy,trong lòng bất giác run lên, như thể vớ được một bảo bối vậy.
“Kỳ Hạ!?”Cô quơ quơ trước mặt Kỳ Hạ, cười rạng rỡ:”Làm sao vậy?”
Trong giây tiếp theo, cả người bị Kỳ Hạ ôm vào lòng.
Chúc Nam Tinh gần như bị kéo qua,nửa người nằm trong vòng tay của Kỳ Hạ.Cô choáng váng cho đến khi nghe thấy tiếng thở ấm áp truyền đến bên tai. Làn suối nóng nhẹ nhàng chảy qua gương mặt cô, cảm giác lỗ mỗi lỗ chân lông đều nở to.
“A chết mất, mới buổi sáng!”
Nhìn đến cảnh tượng này,Vạn Trì chưa kịp trêu chọc đã quay đầu bỏ chạy.
Thuận tiện thật cẩn thận đóng cửa.
Hạ Nham từ nhà vệ sinh đi ra, nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Vạn Trì liền hỏi:”Em gái đâu?”
“Em gái nào? phải gọi Chị dâu!” Vạn Trì đập vào lưng Hạ Nham, xoa xoa tay:”Cả đời này được nhìn thấy dáng vẻ kia của Kỳ ca, đáng giá đáng giá, tối nay, mẹ nó uống một trăm bình cũng chơi hết!”
Vạn Trì hôm qua lỡ miệng lôi Chúc Nam Tinh ra đùa, kết quả bị Kỳ Hạ bắt uống nửa thùng bia.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123437/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.