La Cường bỏ lại một câu “Rời đi đi”, rồi hờ hững xoay người, đạp lên tàn thuốc dưới chân, không nói với Thiệu Quân câu nào nữa.
“La Cường anh quay lại.” Thiệu Quân há mồm gọi người.
La Cường không để ý tới hắn, tiếp tục đi.
“La Cường, anh đứng lại đó cho tôi, anh có ý gì chứ?”
Sắc mặt Thiệu Quân chậm rãi thay đổi, ngây ngốc đứng đó, đột nhiên có chút mờ mịt không biết làm sao……
La Cường cũng là tác phong đàn ông, rõ ràng dứt khoát, ngay cả giải thích cũng lười, không muốn nói lời vô nghĩa.
Vì trả thù Thiệu Quốc Cương mà thương tổn Thiệu tiểu tam, dù thế nào y cũng không làm được chuyện này, không thể xuống tay.
Bản thân không thể xuống tay, nếu để phạm nhân trọng đội ngũ khác khi dễ Thiệu Quân, La Cường cũng tuyệt đối không nhẫn được.
May là Tam bánh bao muốn rời giam khu, trở về trong cục, chứ không phải điều đến đội ngũ khác, đến lúc đó nếu thật sự xảy ra chuyện gì, muốn bảo vệ cũng không được. Tam bánh bao đi vào cơ quan, làm một trưởng phòng hoặc trưởng ban nhỏ, từ nay về sau một đường làm quan bằng phẳng, an toàn, bình thản, kiên định, khiến người ta yên tâm.
Thiệu Quốc Cường đúng lúc xuất hiện, chẳng qua là cho La Cường một đòn cảnh cáo, khiến y đột nhiên tỉnh táo lại, Thiệu tiểu tam là Thiệu tiểu tam, hắn không phải là một dã hài tử lau bùn lớn trên trong ngõ nhỏ đại viện, hắn không phải là La tiểu tam!
Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham-han-phi/2359483/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.