Khi đó ở trong mắt hàng xóm, lão đại La gia thành thật, hàm hậu, cho dù là theo phong tục xã hội cũ, trưởng tôn con cả gì đó, đi ra ngoài vẫn luôn được người ta khen ngợi, vẻ vang khắp ngõ. Mà tiểu Tam nhi của La gia đáng yêu, thú vị, ai gặp cũng muốn nhéo mặt một cái.
Vậy còn lão nhị? Lão nhị…… Không được người ta thích như vậy.
Trong gia đình đông con, tin cậy đứa lớn, cưng chiều đứa nhỏ, đứa ở giữa bình thường luôn bị coi nhẹ. Ở trong mắt mọi người, ai cũng cảm thấy đứa nhỏ thứ hai kia không hề thích nói chuyện, không khóc không nháo, cũng không nịnh nọt mọi người, thường im lặng cúi đầu đi trong ngõ nhỏ, thi thoảng giương mắt nhìn người ta, ánh mắt còn âm u, không chút vui vẻ nào.
La Cường tan học đi về nhà, túi sách vắt ngang vai, ngón tay kẹp một điếu thuốc, cũng không biết kiếm ở đâu.
Bình thường y vẫn hay lách vào công trường thi công, chui trong một ống xi măng nằm ngang trên đất hút thuốc một lát, trẻ con chơi trốn tìm vẫn thích trốn trong chỗ đó. Có người nhìn thấy, y liền kẹp điếu thuốc nắm một nửa trong lòng bàn tay, rụt tay vào trong áo.
La Cường cũng có một đám anh em thân thiết. Những người này đều là lưu manh côn đồ có tiếng trong mấy ngõ nhỏ, ở trường đều không học hành tử tế, buổi chiều mỗi ngày đều ngậm thuốc cầm ván cửa lăn lộn trong con ngõ nhỏ, một đám trẻ con ngang tàng khiến mọi người đau đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham-han-phi/2359469/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.