Thiệu Quân chạy chậm ở phía trước, hoàn toàn không hề biết gì, một đường hắn chạy thì hai lần xoay mũ ba hồi xách quần còn cài lại khuy áo một lần…… Tất cả những động tác nhỏ không đứng đắn đều lọt hết vào tầm mắt của người rình coi phía sau.
Hắn vội vã đến nhà ăn giành cơm, tới chậm thường không có thịt nướng. Tuy nói Thiệu tam gia cũng không hiếm lạ mấy miếng thịt heo kia, thế nhưng ở trong nhà xưởng giám sát phạm nhân làm việc cả một ngày, cũng chỉ đến buổi tối mới có tí thịt bồi bổ thôi.
Lúc đi ngang qua tầng một kí túc xá, hắn còn chạy vào giải quyết nỗi buồn.
WC ở ngay tầng một, cánh cửa kia chưa bao giờ khép kín, nửa che nửa đậy. Phạm nhân và quản giáo trong cả khu giam đều là đàn ông, không có đàn bà, WC cũng chỉ có nhà xí nam, không có nhà xí nữ.
Sinh hoạt nhiều năm ở nơi như thế này, cũng đã hoàn toàn không còn cố kị những giới tính khác biệt thường gặp trong xã hội như lưỡng tính vân vân, WC không đóng cửa, La Cường thò đầu ra từ đám cây cối, tầm mắt thẳng tắp chạy về phía WC tầng một, thậm chí còn có thể xuyên qua khe cửa rộng hai thước nhìn thấy Thiệu Quân đưa lưng về phía y, hai tay mân mê, hông còn uốn éo, làm bản thân đứng thoải mái hơn, một bên xả gánh nặng sinh lý một bên còn nghiêng đầu nhìn.
Thiệu Quân là đang nghiêng đầu nhìn cái gương phía trên bồn rửa tay, ngửa đầu xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham-han-phi/2359456/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.