Ngày đó Thiệu tam gia bị mất hết mặt mũi, xấu hổ cực độ, bởi vậy không cho La Cường một sắc mặt hòa nhã, không đùa giỡn như trước đây nữa.
Thế mà lại đánh nhau với một phạm nhân dưới quyền đến cọ ra lửa, thật đúng là mẹ nó quái lạ.
Tuy rằng La lão nhị không phải một phạm nhân bình thường, hiện giờ là phạm nhân giang hồ đứng đầu trong số hơn một trăm tù nhân của đại đội một, thanh danh vang xa, bình thường gõ đầu, so quyền, đùa giỡn, là chuyện rất bình thường, nhưng trong lòng Thiệu Quân vẫn có chút không băn khoăn. Mình có thân phận gì chứ? Tốt xấu gì cũng là quản giáo của đại đội một bọn họ, là “cha ruột” của đám ban bảy mấy người. Còn La Cường anh là ai? Xoa xoa cái gì, cọ cọ cái gì? Anh muốn bỉ ổi xâm phạm “cha ruột” của anh, chiếm tiện nghi da thịt, Tam gia gia còn phải suy nghĩ một chút xem anh có đẹp hay không đẹp, dáng người có đạt tiêu chuẩn hay không đó, tôi là người ai cũng dính được sao?
Thiệu Quân là người như vậy, bề ngoài đối với mọi người không tệ, với ai cũng hừ hừ ha ha, thế nhưng trong xương trong tủy, vẫn có chút hung dữ, có bản tính thiếu gia của hắn, hắn không phải kẻ tùy tùy tiện tiện mặc cho ai cũng có thể dán lên. Tật xấu khiết phích này không chỉ ở tay chân, mà trên tâm lý cũng có một chút……
Người trong ba khu giam muốn nịnh bợ, lấy lòng hắn rất nhiều, phạm nhân có, đồng sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham-han-phi/2359458/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.