Chương trước
Chương sau
"Ha ha, Đoàn Khánh Minh, khẩu khí lớn thật đấy, hôm nay tôi muốn xem thử xem ông làm thế sao để giữ chúng tôi lại!"  

Tây Phương Lượng vô cùng tức giận, ánh mắt trở nên nghiêm túc, ngay sau đó xung quanh cơ thể lập tức phát ra linh lực, càng thêm mạnh mẽ.  



"Tây Phương Lượng, để tôi giúp ông một tay!" Lúc này, Đông Phương Diệu mở miệng nói.  

Mấy người Hạ Hầu Ấn bên cạnh cũng vội vã ra tay, bắt đầu xông về phía Đoàn Khánh Minh chiến đấu.  



Đoàn Khánh Minh thấy vậy cũng không hề có chút bối rối nào, chân khí xung quanh cơ thể nổi lên cuồn cuộn, ứng đối đều đâu vào đấy.  

Một mình ông ta ngăn chặn mấy nhân vật lớn như Tây Phương Lượng, Đông Phương Diệu.  

Vốn dĩ Đoàn Khánh Minh đã đặt chân lên Võ Thần Lục Địa đỉnh phong, hơn nữa còn hấp thụ sức mạnh của thần chú sinh tử trong cơ thể, thực lực được tăng lên.  

Bởi vậy, ông ta vô cùng tự tin khi đối diện với người tu chân cảnh giới Trúc Cơ.  

Lấy một địch nhiều cũng là chuyện nhỏ.  

Về phía bốn anh em của ông ta cũng ở Võ Thần đỉnh phong, trước mắt chỉ có thể xem như bình thường.  

Cho nên bốn người bọn họ chỉ có thể cầm chân năm sáu tên Trúc Cơ đỉnh phong bình thường.  

Nhưng điều này lại giúp cho dì Phù và Thiên Niên Sát có được cơ hội, hai người bọn họ chợt bùng nổ, chỉ trong phút chốc đã xóa sạch mấy tên Trúc Cơ đỉnh phong.  

Ầm ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Ngay sau đó, dì Phù và Thiên Niên sát tấn công không ngừng, đánh bại từng người một.  

Khoảng cỡ mười mấy phút sau, ba mươi người cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong lúc đầu nhưng bây giờ chỉ còn lại có bảy tám người mà thôi.  

Đám người Đông Phương Diệu và Tây Phương Lượng thấy vậy thì vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.  

Cho dù có là thập đại cổ tộc, đào tạo được một người Trúc Cơ đỉnh phong cũng không phải là chuyện dễ dàng.  

Bây giờ lại tổn thất nhiều Trúc Cơ đỉnh phong như vậy, cổ tộc chắc chắn sẽ đau lòng.  

Nhất là Hạ Hầu Ấn, vẻ mặt nghiêm trọng, nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tràn ngập sự tức giận.  

"Không sao đâu, vấn đề không lớn, chờ sau khi chúng ta giết chết hết năm anh em nhà họ Đoàn rồi lại đi trừng trị hai người bọn họ!" Tây Phương Lượng nói.  

"Cút!"  

Hạ Hầu Ấn tức giận nói: "Lần này có ba mươi cao thủ cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong tới Võ Đang, trong đó có một nửa là của nhà họ Hầu Gia tôi, nhà họ Tây của ông cũng chỉ có mỗi mình ông tới, đương nhiên là ông cảm thấy đây không phải vấn đề lớn rồi!"  

"Rống cái gì rống, chẳng phải chết có mấy người thôi sao..."  

Tây Phương Lượng đang nói, kết quả lại nhìn thấy toàn bộ ba mươi người Trúc Cơ đỉnh phong đều đã trở thành những xác chết, vì thế đổi giọng nói: "Được rồi, bây giờ đã chết hết rồi, quả thật rất đáng tiếc, tôi đau lòng thay ông." 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.