Chương trước
Chương sau
Mì tôm sống, kẹo socola sữa, bánh gạo, bánh oreo, bánh kẹo cay, bánh quy...Thậm chí, sau cùng còn có hai gói bún ốc nữa.  

"Ặc, Đông Phương Minh Nhật, ý anh là gì chứ?" Tô Thương nghi ngờ nói.  



"Tô thiếu gia, không phải anh muốn đồ ăn vặt hả, những thứ này là tôi lấy từ hòm linh thực, nhất là món bún ốc, là thứ tôi thích nhất đó, bây giờ đều cho anh hết đó."  

Đông Phương Minh Nhật nở nụ cười nhìn vào Tô Thương, nói tiếp: "Bây giờ có thể nói cho tôi biết, anh có sử dụng toàn lực hay không chưa?"  



"???"  

Tô Thương khó chịu nói ra: "Cmn, thứ tôi muốn không phải đồ ăn vặt*, anh đang chơi chữ với tôi đó hả?"  

*Ý Tô Thương muốn đá năng lượng, đọc là "líng shí" (灵石),  còn Đông Phương Minh Nhật lại cố ý hiểu thành 零食 phiên âm cũng là  líng shí, nhưng ý nghĩa lại là đồ ăn vặt.  

"Tôi mặc kệ, dù sao đồ ăn vặt tôi cũng cho anh rồi, Tô thiếu gia, quân tử nói được làm được, nam tử hán đại trượng phu, nói chuyện phải giữ lời chứ." Đông Phương Minh Nhật bắt đầu chơi xấu.  

"Chuyện này..."  

Khuôn mặt Tô Thương xám xịt lại, thu đồ ăn vào trong vòng tay lưu trữ, dù sao thì lời đã nói  ra, anh sẽ không rút lại, liền dùng linh hồn truyền âm, nói cho Đông Phương Minh Nhật biết.  

Đông Phương Minh Nhật nghe vậy, sắc mặt có chút thay đổi, ánh mắt cực kỳ phức tạp nhanh chóng nhìn về phía Tô Thương.  

Cuối cùng, anh ta không nói gì, liền mang theo chín thanh niên cổ võ, rời khỏi hiện trường.  

Trong đó.  

Trước khi Hạ Hầu Kiệt rời đi, sắc mặt âm trầm liếc nhìn Tô Thương, rõ ràng là không cam tâm.  

Nhưng ý của Đông Phương Minh Nhật, anh ta lại không thể chống lại, hơn nữa anh ta cũng hiểu, mình không phải đối thủ của Tô Thương, thế là đành rời bước đi.  

Có điều Hạ Hầu Kiệt hạ quyết tâm, chờ đến khi gặp trưởng bối trong nhà, nhất định phải mời trưởng bối ra tay, bắt lấy Tô Thương, ép hỏi ra công pháp tu luyện!  

Cứ như vậy, mười thanh niên cổ tộc, vội đến vội đi.  

"Tô minh chủ!"  

"Tô minh chủ!"  

"Tô minh chủ!"  

Sau khi đưa mắt nhìn mấy thanh niên cổ tộc rời đi, hiện trường như núi kêu biển gầm, tinh thần mọi người như sôi sục.  

Tô Thương lộ ra một nụ cười, không để ý đến trọng tài hiện trường, trực tiếp nhìn về phía Vương Trọng Vân, dò hỏi: "Vương môn chủ, bây giờ có thể đưa tôi đến đại điện Thiên cơ môn, mở ra biến đổi của giới luyện võ rồi chứ?"  

"Ha ha, được."  

Vương Trọng Vân gật gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn vào mấy người xung quanh, cười nói: "Các vị, chúng ta đi thôi, cùng xem giới luyện võ biến đổi."  

Thạch Hạo Hãn, Trương Thiên Lôi, Thiên Sơn Tuyết, Đỗ Khôn, Từ Thiên sư thái, Viên Thông trụ trì, Từ Ngọc Phong,... đông đảo trụ cột, tất nhiên không có ý kiến.  

Có điều. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.