Tây Môn Phong Vân lại nói: "Tôi không qua đó, tôi là người tu chân, quan hệ giữa tôi với Tô Thương thì mọi người cũng biết, nên không muốn khiến mọi người ngột ngạt thêm."
Sau khi nói một câu, Tây Môn Phong Vân liền nhún người rời khỏi hiện trường, không lưu luyến chút nào.
Tô Thương nhìn theo bóng lưng Tây Môn Phong Vân, cũng không ngăn cản, chạy được hòa thượng không chạy được miếu, rất nhanh thôi anh sẽ đi đến Côn Luân một chuyến, đến lúc đó sẽ thanh toán hết toàn bộ ân oán trong quá khứ.
Sau đó.
Vương Trọng Vân cùng đông đảo trụ cột, liền theo Tô Thương đi đến đại điện Thiên cơ môn.
"A Ly, cô đừng đi theo, tôi nhận ra được một đám lão già bên ngoài, cũng chưa rời đi, chắc là người của Thập đại cổ tộc, cô ở bên ngoài trông coi, không cần lo lắng cho tôi, bây giờ tôi đã đặt chân đến Trúc cơ rồi, đối mặt với Trúc cơ đỉnh phong cũng có khả năng tự vệ."
Trước khi tiến vào đại điện, Tô Thương âm thầm tuyền tin cho A Ly, sau đó mới yên tâm đi vào đại điện.
Cùng với cánh cửa đóng lại của đại điện, tất cả mọi người trong giới luyện võ đều thấp thỏm, tràn đầy mong chờ đối với việc biến đổi của giới luyện võ.
...
Cùng lúc đó.
Mười người Đông Phương Minh Nhật cũng không tập hợp lại một chỗ với bọn người Nam Cung Dận, mà là đi bên ngoài Võ đang cổ trấn.
Mười thanh niên cổ tộc, rời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200407/chuong-1361.html