Trông có vẻ như đang lo lắng cho Từ Thanh Nhiên, nhưng thực ra anh ta đang lo lắng cho đám trẻ này.
༶•------------୨♡୧-------------•༶
Editor: Hannie
Beta: MChou, Nho
—------------
Đêm tĩnh lặng.
Xung quanh chỉ có tiếng tích tắc của đèn xe đang đậu.
Đối mặt với tình huống nghiêm trọng là Mao Phó quan bị bắt cóc, Từ Thanh Nhiên lại cầm điện thoại cười lên.
Trần Bân theo phản xạ quay đầu nhìn cậu.
Từ Thanh Nhiên nghe có vẻ hoàn toàn không lo lắng, chỉ hỏi: "Vậy họ nói sao?"
"Họ nói, muốn đổi Mao Phó quan thì phải lấy quân trang đổi, nếu không họ sẽ giết con tin."
Từ Thanh Nhiên mỉm cười: "Được, vậy cứ để họ giết đi."
Đầu dây bên kia: "...?"
Từ Thanh Nhiên: "Giao quân trang cho Bắc Thành sẽ khiến bao nhiêu anh em ở các doanh trại phải chịu khổ, Mao Phó quan với tư cách là phó quan của chúng ta ở Nam Châu, dùng cái chết của một người để bảo vệ giới hạn của chúng ta, chắc chắn ông ấy cảm thấy vinh dự về điều này."
"Hôm nay nếu người bị bắt là tôi, tôi cũng sẽ khuyên các anh như vậy."
—— Dù sao, nếu tình huống đó xảy ra thì người chết sẽ là kẻ bắt Từ Thanh Nhiên, không thể để người của cậu chứng kiến chuyện tàn nhẫn như vậy được.
Nhân viên đầu dây bên kia dường như nghe đến sững sờ, im lặng rất lâu.
Mãi sau mới nghe Từ Thanh Nhiên cười nhẹ: "Mao Phó quan chỉ về nhà một chuyến thôi, không chết được đâu."
"Các anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-noi-dien-o-tieu-thuyet-tuong-lai-nguoc-thu/3717982/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.