Ba năm sau...
Chiếc máy bay từ từ hạ cánh xuống sân bay. Ngoài sảng chờ, cánh báo chí paparazi sẵn sàng máy ảnh, máy quay. Bên trong đường băng, một người con trai bước ra lịch lãm, đằng sau là một vài vệ sĩ và chuyên viên make up.
- Ca sĩ Minh Khánh kìa...
Giọng của một nhà báo tập trung cả cánh paparazi vào cửa chính của đường băng, chưa đầy 10s đã bâu kín.
- Ca sĩ Minh Khánh, chuyến lưu diễn vừa rồi đã thành công chứ ạ?
- MV mới ra mắt của anh được đánh giá rất cao, anh cho biết cảm nghĩ của anh được chứ ạ?
- Ca sĩ Minh Khánh xin hãy nhìn hướng này...
Chiếc kính râm được tháo ra, để trần đôi mắt màu khói xám. Câu trả lời cho cánh nhà báo chỉ là một nụ cười khểnh.
Vào trong xe, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nhật Lâm, vệ sĩ, tài xế riêng cũng là người anh em tốt nhất của tôi vội lái xe về công ty quản lý.
- Minh Khánh, người bên bộ phận thời trang và chỉnh sửa nhạc của anh sẽ có sự thay đổi nhỏ. Công ty mới liên hệ bên nước ngoài và sẽ có hai người được điều tới phụ trách.
Nhật Lâm báo cáo trên đường về. Chậc, quen rồi. Tầm một tháng lại bị đổi một lần.
- Là cô Elaine và cậu Vick đều là du học sinh Việt bên Pháp.
Tôi gật gù. Là ai cũng không quan trọng lắm.
- Phát điên mất!
Tôi ném cái bút xuống mặt bàn. Không hiểu sao tôi mãi không thể sửa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-no-em-mot-hanh-phuc-mang-ten-toi/2392696/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.