Edit: Luna Tan
Vết kim nho nhỏ trên cánh tay tái nhợt của đứa bé giờ mới để ý hiện lên rất rõ ràng.
Lý Tấn ngày càng đổ nhiều mồ hôi, cũng không thèm che giấu biểu cảm trên khuôn mặt nữa, chỉ riêng ánh mắt sợ hãi kia cũng đủ nói lên tất cả.
Y ngây thơ nhìn Chu Cẩm Hoa. Nếu như nói Mạnh Vãn Đình tâm ngoan thủ lạt, y hoàn toàn đồng ý nhưng Chu Cẩm Hoa trong ấn tượng của y từ trước đến nay vẫn luôn là một người nhất mực ôn nhu hiền lành. Giờ, người kia đang đứng đó, vô cùng bình thản, nhìn cũng không thèm nhìn đứa bé nằm dưới chân mình.
Ba người bọn họ cứ vậy đứng yên không nhúc nhích, không ai nói câu nào, thời gian tựa hồ nháy mắt dừng lại.
Một khi lo lắng, tâm sẽ loạn. Thế nên, người mất kiên nhẫn đầu tiên hiển nhiên chính là Lý Tấn, hắn trì hoãn nói: “Đã như vậy, chúng ta cùng nhau trao đổi điều kiện đi”.
Mạnh Vãn Đình và Chu Cẩm Hoa vẫn như trước không lên tiếng.
Hắn lại tiếp tục: “Sổ sách cậu cứ việc giữ, chỉ cần để Đồng Đồng và tiền ở lại, các cậu có thể rời khỏi nơi này”.
Chu Cẩm Hoa nghe vậy nhún nhún vai tỏ vẻ không liên quan đến mình, Mạnh Vãn Đình thì bật phá lên cười ha hả.
“Cậu cười cái gì?!”. Lý Tấn gằn giọng hỏi, thanh âm đã dần trở nên bối rối.
“Tôi đang cười ông a. Nếu như tôi giết đứa bé này thì sẽ thế nào hả?”
“… Tao sẽ lập tức giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616777/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.