Hắc Thạch vừa nói ra lời này, mọi người có mặt ở đó đều lập tức ngày cả người ra.
Tôi híp mắt lại, nhìn về phía Sở Việt. Sở Việt thì kinh ngạc nhìn Hắc Thạch với một vẻ mặt ngây ngốc.
Trịnh Toàn ngồi ở bên cạnh lại tỏ ra vô cùng nóng nảy, chỉ vào tôi và mở miệng nói với Hắc Thạch: "Anh, còn có người ngoài ở đây, chuyện lớn như vậy sao anh lại nói
ra!"
“Haha, không sao!" Hắc Thạch vui tươi hớn hở nói, "Trần huynh đệ là anh em của A Việt, ắt tự nhiên cũng chính là em của anh, anh tin tưởng cậu ta."
Trịnh Toàn còn muốn nói thêm nữa, nhưng đã bị Hắc Thạch giơ tay ngăn lại.
Hắc Thạch từ trong người lấy ra một điếu xì gà đưa cho tôi và Sở Việt, sau đó hỏi: "A Việt, cậu có ý kiến gì không?"
Sở Việt nghe vậy liền định thần lại, do dự một lát rồi hỏi: "Anh Hắc Thạch, Đổng Gia của tập đoàn Thanh Hà không phải đã lên tiếng bảo chúng ta tạm thời đình chiến sao? Nếu lúc này ám sát Từ Thanh, chắc chắn sẽ lại gây ra thêm một trận đại chiến. Đến lúc đó ngoại trừ việc phải đối mặt với sự trả thù của đám người ở Lôi Trạch ra, chúng
ta cũng sẽ đắc tội với Đổng gia
“Con mẹ mày, anh tạo bảo mày làm thì mày cứ làm, ở đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy!" Trịnh Toàn không kiên nhẫn nói.
Sở Việt nhíu mày, lạnh lùng nói: "Chuyện lớn như vậy không cần thương lượng rõ ràng sao? Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384044/chuong-336.html