Nói đùa vài câu và hàn huyên một hồi, mấy người chúng tôi cũng coi như đã quen biết nhau.
“Được rồi, mọi người đều đã đến đông đủ, chúng ta vừa uống vừa nói chuyện đi."
Phàn Kiến Tu cười và gọi mọi người ngồi xuống, tự tay cầm lấy bình giải rượu được đặt trên bàn trà, rót đầy rượu cho mấy người chúng tôi, sau đó bưng ly lên nói: "Tiểu Giang, cậu vừa mới tiếp nhận vị trí của ba cậu, đây là lần thứ hai tới tham gia tụ họp phải không? Nửa sống nửa chết như vậy làm sao được, mau bưng cái ly lên đi.”
“Tôi khó chịu quá, Phàn Gia, hôm qua uống nhiều quá. " Giang Húc cười khổ, nhưng vẫn đứng dậy bưng ly rượu
lên.
Phàn Kiến Tu hài lòng gật đầu, tiếp tục nói: "Lão Hoàng và lão Chu đều ở nước ngoài không về kịp, chỉ có thể lần sau mới giới thiệu Thiên Vị cho bọn họ biết thôi. Nào, tôi kính một ly, hoan nghênh thành viên mới của chúng ta, Trần Thiên Vị.”
“Hoan nghênh!”
“Hoan nghênh Thiên thiếu gia."
“Nào, anh bạn, tôi cạn đây."
Tằng Vinh Tường, Từ Hồng Diệp và Giang Húc đều
mang theo nụ cười hiền lành, thân cận, nâng ly ra hiệu với tôi, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Nói thật, tôi thật sự không ngờ Thanh Thạch thương hội chỉ có sáu vị hội viên Hắc Kim, nhưng chất lượng của mỗi người bọn họ đều cao đến mức này. Chủ tịch tỉnh Tằng Vinh Tường thì không nói rồi, đó là một sự tồn tại có thể trao đổi ngang hàng với cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384006/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.