Phàn Kiến Tu dẫn tôi rời khỏi tòa nhà chính, ngồi xe điện đến một tòa nhà ba tầng cách đó không xa.
Tòa nhà kia có địa vị rất cao trong Thanh Thạch hội sở, bởi vì nó không cho phép bất kỳ hội viên nào dưới cấp bậc Hắc Kim được tiến vào, nói cách khác, đây là tòa nhà đặc biệt chỉ dành riêng cho sáu vị hội viên hắc kim mà thôi. Nghe nói bất kỳ yêu cầu nào của hội viên Hắc Kim đều sẽ được thỏa mãn vô điều kiện, bất kể là mỹ thực, rượu ngon, mỹ nữ, đều tuyệt đối thuộc loại cao cấp nhất.
Còn có người nói tòa nhà này là nơi sáu vị Hắc Kim lão đại kia tụ họp và nghị sự, những quyết định hoặc mệnh lệnh được ban bố từ bên trong, ít nhất đều liên quan đến số tiền hàng tỉ tệ, thậm chí liên quan đến vận mệnh của vô số con người bình thường.
Dù sao từ trong miệng các hội viên khác, tòa nhà này hết sức thần bí, lại làm cho người ta vô cùng hâm mộ. Chẳng qua mỗi lần tôi đến Thanh Thạch hội sở thì ngoại trừ đến bãi tập để bắn súng ra, chỉ cùng mấy người Bạch Thủy Mặc, Hồng An uống rượu, cho nên cũng chưa từng bước vào trong tòa nhà này.
Nhưng theo tôi được biết, năm vị hội viên Hắc Kim khác kỳ thật cũng không thường xuyên đến Thanh Thạch
hội sở, cho nên tòa nhà kia quanh năm đều trong trạng thái không có người.
“Đợi lát nữa sau khi gặp mặt thì cậu sẽ biết thôi." Phàn Kiến Tu không dài dòng, vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384005/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.