Phản ứng của tôi khiến Từ Thanh đột nhiên sửng sốt, sau khi khẽ gật đầu, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: "Là Sở Việt, người này có vấn đề gì sao, Thiên thiếu gia.
Cái tên đã nhiều năm không có tin tức lại xuất hiện bên tai, khiến tâm trạng trong lòng tôi nổi lên từng cơn sóng.
Từ năm lớp mười hai, cậu ta không cẩn thận lõ tay đâm chết người, sau khi bỏ trốn khỏi Lôi Trạch, mãi cho đến bây giờ vẫn bặt vô âm tín. Nếu như người mà Từ Thanh nhắc đến thật sự là cậu ta, chẳng lẽ nhiều năm như vậy cậu ta đều sinh sống ở thành phố Tế Dương sát vách
sao?
Ngay cả chạy trốn cũng chạy gần như vậy sao?
Trên mặt tôi bất tri bất giác lộ ra một nụ cười, hỏi: "Có ảnh của cậu ấy không? Hay thông tin cụ thể gì đó?"
"Ảnh chụp thì không có, nhưng tin tức cụ thể thì... có nghe các thuộc hạ nói rằng tên tiểu tử kia hình như không phải người địa phương Tế Dương, nghe âm điệu có chút giống Lôi Trạch chúng ta." Từ Thanh suy nghĩ một chút rồi trả lời tiếp: "Thiên thiếu gia, hay tôi cho người đi điều tra một chút, sau đó báo cáo cho ngài biết?"
Âm điệu của Lôi Trạch...
Chẳng lẽ thật sự là cậu ta.
Tôi nghe vậy liền nói: "Được, nhanh chóng điều tra cho tối, nếu có hình ảnh thì tốt nhất."
“Vâng, tôi lập tức cho người đi điều tra, muộn nhất là ngày mai, nhất định sẽ gửi qua cho ngài." Từ Thanh vội vàng đồng ý.
Tôi gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384007/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.