Nữ quỷ áo đỏ gian nan giương mắt, thấy được một cái mặt nạ hồ ly đỏ trắng đan xen.
Thấy người mập mạp mang mặt nạ vẫn luôn dò hỏi người mang mặt nạ hồ ly, cô đã hiểu được ai mới là lão đại chân chính, vội vàng xin tha: "Đại sư tha mạng, đại sư tha mạng."
"Tôi không làm gì cả, tôi chỉ ở trong phòng xem TV, vị béo, vị sư phó béo này lại đột nhiên chạy đến nói anh trai nhà tôi diễn không tốt, tôi lửa giận công tâm mới hù dọa anh ta một chút......"
Vương Bàng Bàng không nhịn được nói với cô ta: "Nước bọt ngươi chảy dài cả rồi còn nói là chỉ muốn hù ta?"
Nữ quỷ áo đỏ nhỏ giọng cãi lại: "Làm vậy mới dọa người chứ."
"Hai vị đại sư," cô dừng một chút, thấy trên hành lang còn có một người đàn ông mặc áo xanh, vội vàng sửa miệng, "Ba vị đại sư, tôi thật sự không làm gì hết."
Nữ quỷ áo đỏ ngẩng đầu, lộ ra một gương mặt trắng bệch thanh tú, hai mắt rưng rưng, nghẹn ngào nói: "Lúc tôi chết mới chỉ 25 tuổi, tôi không làm gì cả, đã bị kẻ cướp của hại chết."
"Tôi chỉ mới chết một trăm năm, chưa từng hại chết người! Mấy anh trai trên phim điện ảnh ở dương gian quá nhiều, quá đẹp, tôi luyến tiếc nên mới chưa đi đầu thai......"
Thanh âm nức nở của nữ quỷ quanh quẩn trên hành lang.
Vương Bàng Bàng chưa từng đối phó với chuyện con gái khóc, thấy cô ta khóc đến thảm như vậy, sợ hãi nơi đáy lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607128/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.