Bài viết này vừa mới đăng lên, nháy mắt đã có một đống bình luận.
【??? Cái gì mà nhà ma? 】
【 Nhà ma mới sao? Ở đâu vậy? 】
【 Bạn học Giang, cái trảo quỷ này không phải cái trảo quỷ mà tôi nghĩ đấy chứ? 】
【 Số lượng hữu hạn là ý gì? 】
【 Không thể mang đi??? 】
............
Giang Từ Vô liếc mắt nhìn bình luận, thấy có quá nhiều người thắc mắc, lười trả lời từng cái một.
Cậu buông di động, nhìn về phía Vương Bàng Bàng: "Lão Vương, trong cửa hàng của anh có bán ổ khóa không?"
Vương Bàng Bàng gật đầu: "Có, muốn loại nào?"
Giang Từ Vô: "Khóa cửa hình chữ U, hai cửa ở cầu thang mỗi cửa một cái."
"Để khách hàng có trải nghiệm tốt đẹp ở Nhà ma."
Cửa vào một cái, cửa ra một cái.
Vương Bàng Bàng nghe hiểu, đáp: "Tôi đi lấy."
Đi tới cửa, bước chân hắn dừng một chút, lại quay đầu nói: "Đúng rồi ông chủ Giang, em họ tôi trước kia cũng có mở nhà ma. Nó có cái gì mà sổ tay an toàn, ký giấy sinh tử nữa, nếu không thì tôi đi tham khảo sao chép một chút mang đến đây?"
"Được." Giang Từ Vô gật đầu, cậu vốn tính toán sau khi trảo xong hết mười mấy quỷ ảnh trong tòa nhà, Nhà ma có thể tạm thời đóng cửa, việc buôn bán sau đó có thể không vội.
Nếu Vương Bàng Bàng nguyện ý xuất ra một phần lực, cậu đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Vương Bàng Bàng vui tươi hớn hở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607126/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.