🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tất cả con người khi sinh ra đều là những thiên thần nhỏ bé mang dáng vẻ của con người, chúng chẳng có tội tình gì để bị bỏ rơi. Lê Hòa Lỗ khi vừa chào đời đã bị mẹ ruột vứt bỏ, để lại hắn trên hòn đảo quê hương. Cô ta một đi sẽ không quay trở lại, mơ hồ đã bốc khói khỏi thế gian này. Bỏ lại đứa trẻ chưa hay biết gì về thế giới loài người tàn khốc.



Đứa bé thơ ngây được hai vợ chồng ngư dân già nhận nuôi. Tính ra hắn vẫn còn sót lại một chút may mắn mà không bị đói chết khi vừa mở mắt lọt lòng. Cho đến năm hắn năm tuổi thì được ông chủ họ Lê mang về Lê gia. Là con riêng cho nên lúc nào cũng không được đối xử tốt. Vì không muốn tai tiếng sợ tình nhân kia của ông ta đi bêu rếu nên ông chủ họ Lê mới miễn cưỡng nhặt hắn về.



Cha ruột lạnh nhạt, mẹ kế dày vò, cuộc sống chẳng mấy tốt đẹp quay quanh một cậu bé nhưng ít ra hắn được ăn ngon mặc đẹp, không sợ bị đói khát, được anh trai cưng chiều. Khi sống ở trên đảo hắn đã được dạy rằng phải luôn mang nụ cười đặc trên môi dù có bất cứ chuyện buồn phiền xảy đến. Bởi vì khi ta cười, những điều an lành may mắn và tích cực sẽ đến với ta.



Nhờ một phần hiểu chuyện nên những đòn roi của mẹ kế dần ít đi, chịu khó xu nịnh và làm tốt hắn cũng được ba nhìn đến.



Mãi cho đến lúc trưởng thành, sau khi xuất ngũ hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/3502736/chuong-137.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Muốn Anh Cười
Chương 137: Thiên thần bị vấy bẩn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.