Một màn gào thét quyết liệt như những con gà bị cắt cổ sắp chết đến nơi đã dừng lại, người dân vậy mà sau khi ngẩng đầu lên liền trở lại thành những gương mặt trong sáng như chưa hề xảy ra chuyện gì. Bọn họ hoang mang nhìn ngó xung quanh rồi lại nhìn chính bản thân mình đang bị trói, sau đó vô cùng hoảng hốt.
Không giống bộ dạng xác sống gầm lên hệt một con thú hoang khi bị chọc giận vừa nãy, bây giờ họ lại sợ hãi như bị đám người xấu xa bắt đi.
Mọi người trong hội bất ngờ, nếu như trên cái đảo này không có căn cứ ngầm sản xuất ma túy thì bọn họ đã lầm tưởng người dân trên đảo đã bị lời nguyền ám rồi. Cái này không hề tâm linh một chút nào, mà là do bị thao túng thôi miên.
Thanh Nhân cau mày hướng mắt đến nơi tiếng sáo phát ra, giơ súng không chần chừ liền bắn về cái cây trên ngọn đồi nhỏ cách đó không xa. Chim chóc trên cây bay tán loạn, thân cây thủng một lỗ sâu sắc có thể nhìn xuyên thấu bầu trời bên kia.
Lê Vĩ Hòa cầm sáo bước ra từ sau thân cây, gã không bị thương, ngược lại còn thấy hưng phấn mà nhìn Thanh Nhân. Miệng thì cười nhưng ánh mắt chất chứa biết bao điều tăm tối. Gã men theo con dốc nhỏ đi xuống, bước đến trước mặt toàn thể mọi người đang hiện diện.
Nhìn thấy gã, những người dân như nhìn thấy vị vua cao quý mà dập đầu vạn tuế. Đám người Thanh Nhân sững sờ nhìn đám dân làng điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/3502735/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.