Đoàng!
Thanh Nhân cùng Trương Như Phá nhanh chân nhảy ra ngoài, bên trong có kẻ xả súng.
Nhìn lên thanh sắt vắt ngang trần nhà, lấp ló một cái bóng đen đang ló đầu quan sát hai người bọn họ. Kẻ nọ chuẩn bị nổ súng, chợt một viên đạn bay vụt qua trước mắt Thanh Nhân. Bóng đen bên trên ngã xuống đất đau đớn ôm cổ tay. Ngay lúc này Trương Như Phá mới nhân cơ hội này chạy đến túm hắn ta.
"Thằng Kha Kha hiện đang ở đâu?!".
Kẻ nọ run rẩy không dám nhìn Trương Như Phá: "Anh, anh Phá? Em không biết".
Trương Như Phá đấm hắn ta mấy phát: "Mày không nói hôm nay chết với tao!".
Trương Như Phá nóng tính sẽ không giải quyết được chuyện gì, Thanh Nhân định bước đến chính mình đứng ra nói chuyện thì đột nhiên có ai đó bắt lấy cánh tay anh. Theo phản xạ tự nhiên anh giật tay lại cho kẻ đó ăn một cước vào chân.
"Anh định cho ông chủ của anh tàn phế đấy sao?".
Phong Tình nhíu mày nhìn chân rồi nhướng bên mày nhìn anh, ý bảo kêu anh mau xem thành tích do anh gây ra.
Thanh Nhân không quan tâm, anh lạnh nhạt hỏi: "Tại sao cậu lại ở đây?".
"Anh nói xem Nẻo Thương này là của ai?".
Bến cảng Nẻo Thương đã được thu mua bởi Du Hữu Độ từ tám năm trước, thuộc quyền sở hữu của Ngũ Hoa Xà. Chuyện này người dân ai cũng phải biết đến, muốn vận chuyện xuất nhập cảnh phải có giấy phép đặt biệt là được chủ nhân nơi này ký tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-muon-anh-cuoi/2949117/chuong-51.html