12
Tin tức tôi trở về lan truyền giữa các bạn học.
Ngay cả những gì xảy ra với gia đình tôi cũng thabhf chủ đề bàn tán của họ.
Bạn cùng phòng Văn Văn liên lạc với tôi.
Cô ấy sắp kết hôn, hỏi tôi có muốn làm phù dâu của cô ấy không.
Đây là ước định của chúng tôi, lúc kết hôn người này sẽ làm phù dâu cho người kia.
Ngày hôn lễ, có rất nhiều bạn học cũ tới, tôi lần lượt thêm wechat của mọi người.
Văn Văn mặc áo cưới, trong mắt ngập nước.
"Tiểu Ngu, tớ vẫn luôn cho rằng, cậu sẽ là người đầu tiên trong bốn người chúng ta kết hôn."
"Nếu tớ kết hôn, làm sao làm phù dâu cho cậu được."
"Cậu còn dám nói, bốn năm, bặt vô âm tín, làm tớ muốn tức chết!"
"Tớ sai rồi! Sau này không đi nữa, ở lại bồi tội với cậu."
Văn Văn nín khóc mỉm cười: "Lúc đó tại sao lại muốn bốc hơi khỏi đây? Có khó khăn gì nói ra, bọn tớ đều có thể giúp cậu."
Tôi nhìn xuống mũi chân.
Suy nghĩ một chút, đem lời trong lòng mấy năm nay nói ra.
"Tớ chưa từng trải qua thất bại nào lớn như vậy, Văn Văn, cậu biết không, giống như cả thế giới đều sụp đổ, tớ không biết nên làm gì, cũng không dám đối diện với ánh mắt của mọi người, cho dù là thương hại tớ cũng cảm thấy đau đớn. Chắc là nhất thời xúc động, tớ đem tất cả phương thức liên lạc xóa đi."
Văn Văn thở dài: "Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mua-mot-nguoi-ban-trai/3123232/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.