Tô Đào hơi đau đầu với cô bé này, hoàn toàn không thể giao tiếp, còn khó hơn cả Phương Tri lúc trước.
Đưa cô bé đến Đào Dương, cô bé liền chạy lung tung, còn lấy một quân cờ của ông cụ Cố lăn chơi, khiến ông cụ lớn tuổi phải chống gậy đuổi theo gầm rú.
Ông Mai thấy vậy lập tức cất bộ cờ của mình đi, lẳng lặng chuồn mất.
Bà Sầm thấy cô bé xinh xắn, lại thương cô bé bị bệnh tâm thần, liền dẫn về nhà cho ăn cơm.
Ai ngờ bữa cơm này lại gây ra họa, Alice cầm thìa bỗng nhiên co giật lăn lộn kêu la, dọa bà Sầm lùi lại hai bước đυ.ng vào ghế, gãy xương cụt.
May mà có bác sĩ Trọng, không để bà Sầm chịu nhiều đau đớn đã nối lại xương.
Nhưng chuyện này cũng khiến những người thuê nhà ở Đào Dương bắt đầu e ngại Alice.
Tô Đào suy nghĩ kỹ lưỡng, liền đưa cô bé về Đào Thần, bảo Ngũ Chấn trồng một cây đa lớn ở Đào Thần, xây một căn nhà gỗ nhỏ trên cây, bên trong đầy đủ tiện nghi.
Alice quả nhiên rất thích, nhìn thấy thì ngây người ra, giây tiếp theo liền a a bò lên.
Từ Kỳ mỉm cười đề nghị: "Sếp, cô có thể thử cho cô bé quyền sử dụng dị năng, chắc sẽ có chuyện thú vị xảy ra."
Tô Đào nghe ông ta nói vậy thì cũng hơi tò mò, liền cho riêng Alice quyền sử dụng dị năng.
Chưa đến mười phút, Tô Đào há hốc mồm khi thấy xung quanh cây đa xuất hiện rất nhiều chú thỏ trắng nhảy nhót, có vài chú thỏ còn đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847604/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.