Cố Minh Trì thấy hắn im lặng không nói tiếng nào, kiên nhẫn cũng cạn kiệt:
"Cậu nói thẳng là có quay lại hay không thôi."
Trọng Cao Dật nhìn về phía Thần Dương đang chơi đùa với những đứa trẻ khác, Thần Hi ngồi đọc sách dưới bóng râm và tòa nhà văn phòng của Trang Uyển ở đằng xa.
Hắn nhắm mắt nói: "Sếp Cố, tôi sắp kết hôn rồi, ngày mười chín tháng sau."
Mười chín tháng chín, trường trường cửu cửu...
Hắn hy vọng có thể cùng Trang Uyển và hai đứa trẻ sống bên nhau trường trường cửu cửu, bình an ổn định.
Nếu lúc này hắn quay lại khu Đông, cuộc sống yên ổn vất vả lắm mới có được sẽ bị phá vỡ, hắn vẫn phải lăn lộn giữa những cuộc chiến và nguy hiểm.
Cố Minh Trì nghe vậy như bị nghẹn họng: "Cậu đúng là tham lam."
"Cầu mong sự an ổn cũng là tham lam sao?"
Cố Minh Trì cười lạnh:
"Trong mạt thế, cầu mong sự an ổn, gia đình hạnh phúc, hôn nhân viên mãn chính là sự tham lam lớn nhất! Còn tôi, tôi chỉ muốn anh em của tôi được sống! Chỉ vậy thôi!"
Thần sắc căng thẳng của Trọng Cao Dật nghe vậy liền giãn ra.
Hắn trầm ngâm một chút rồi nói: "Sếp Cố thật sự chỉ muốn anh em được sống, không cầu gì khác sao?"
Cố Minh Trì không cần suy nghĩ liền nói: "Đương nhiên."
Trọng Cao Dật liền không kiêng dè nữa:
"Vậy thì dễ rồi, ngài không bằng đến Đào Dương, nói chuyện cho rõ ràng với sếp Tô, cũng thuê một mảnh đất của cô ấy, có cái gì mà lá chắn bảo vệ, thứ gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847605/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.