"Anh Dũng, em thấy chuyện này có khuất tất! Nếu Liên Sa muốn quay lại, tự mình quay lại là được rồi, tại sao còn bảo anh đi đón cô ta?!" Khúc Tĩnh Văn vội vàng nói.
Các quản lý khác của trạm cũ cũng đồng tình phụ họa, đều không tán thành đi đón Liên Sa.
Đàm Dũng lâu ngày không gặp Liên Sa, trong lòng nóng ruột:
"Chuẩn bị xe!"
Khúc Tĩnh Văn ôm chặt eo hắn:
"Dũng ca! Em xin anh hãy tỉnh táo lại! Đây rõ ràng là một cái bẫy! Anh đi nhất định sẽ không có kết quả tốt!"
Đàm Dũng ghét bỏ đẩy cô ta ra:
"Khúc Tĩnh Văn, anh đã nhịn em rất lâu rồi, em ghen tị với Sa Sa không muốn anh đi đón cô ấy quay lại! Cho dù, thật sự là bẫy, vậy thì Sa Sa bây giờ nhất định rất nguy hiểm, anh càng phải đi cứu cô ấy! Tất cả tránh ra!!"
Khúc Tĩnh Văn ngã sang một bên, còn chưa kịp bò dậy, đã hét lên với mọi người:
"Mọi người còn đứng ngây ra đó làm gì, ngăn anh ta lại!"
Đàm Dũng lạnh lùng nói: "Hôm nay đi theo tôi, sau này bất cứ ai có cơ hội dị năng tiến hóa, tôi bao hết tinh hạch!"
Một hòn đá khuấy động ngàn lớp sóng.
Sự cám dỗ này thật sự quá lớn, gần như tất cả dị năng giả của trạm cũ đều kéo nhau đi hết. ...
Lôi Hành đi quanh một vòng nói với Tô Đào:
"Cô không thể ở đây, tôi đoán Đàm Dũng sẽ không đến một mình, đến lúc đó chắc chắn sẽ có một trận chiến, để Lương Sách lái xe đưa cô đến sườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847579/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.