Tô Đào khó hiểu: "Anh say rồi à? Sao tự nhiên lại hỏi chuyện này? Người tôi thích rất nhiều, Phương Tri này, Giang Dữ và Uyển Uyển này, Dung Dung, Trịnh Tinh này rất nhiều, chỉ cần là bạn bè của tôi tôi đều thích, anh bảo tôi nói cụ thể, tôi thật sự không nói được."
Lâm Phương Tri nghe thấy tên mình đứng đầu, vui mừng mở một gói cá khô thưởng cho Bạch Chi Ma đang xin ăn.
Lôi Hành: "Sao không nghe thấy tên tôi?"
Tô Đào giật mình, chữa cháy: "Anh còn cần phải nói sao."
"Nói lại lần nữa."
"Được rồi được rồi, Lôi Hành, Phương Tri, Giang Dữ, Uyển Uyển, Dung Dung, Trịnh Tinh, còn có ông Mai, bà Sầm... đều là người tôi thích."
Lôi Hành không hài lòng lắm, người ta quá nhiều.
Lâm Phương Tri từ hài lòng chuyển sang u oán.
Tô Đào hết kiên nhẫn: "Thật là khó chiều, không có việc gì thì anh đi đi, tôi còn phải dọn đồ chuẩn bị."
Lôi Hành vốn còn muốn hỏi nữa, đành thôi:
"Vậy cô nghỉ ngơi sớm đi, nhớ mười giờ tập trung ở cửa, không cần mang theo nhiều đồ, nhiều nhất một hai ngày là về."...
Sáng hôm sau sáu giờ Tô Đào đã bảo Lương Sách trói Liên Sa mang ra.
Nhưng Thích Vân Lam lại nói: "Thế thì phiền phức lắm, để Hùng Thái đi trói, dị năng của anh ta là "L*иg giam", bắt người rất hữu dụng, hơn nữa anh ta nhất định sẽ tận tâm tận lực."
Quả nhiên, Hùng Thái nhận được việc này sợ đến mặt mũi trắng bệch, nhưng lại không thể không cắn răng làm, đến mức trói Liên Sa như con tằm, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847578/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.