Tô Đào cảm thấy lời anh ta nói có bảy tám phần đúng, sắc mặt lập tức sa sầm, suy nghĩ một chút, nắm gáy Liên Sa, dùng súng dí vào cô ta hỏi:
"Đàm Dũng có át chủ bài gì không? Không nói lát nữa tôi sẽ kẹp cô ra ngoài, bảo Đàm Dũng dừng tay, sau đó gϊếŧ cô."
Liên Sa lúc này cũng cảm thấy Đàm Dũng nắm chắc phần thắng, mình có khả năng được cứu rất lớn, vẻ oán hận và căm ghét trong mắt cũng không che giấu nữa.
Hùng Thái thấy ánh mắt này của cô ta, kinh hãi: "Xong rồi xong rồi, Bà chủ Tô, cô bị cô ta hận rồi!"
Tô Đào không hề nao núng, ném bộ đàm vào tay cô ta, buông một tay cô ta ra nói: "Gõ chữ cho tôi xem!"
Liên Sa vừa được thả một tay liền vồ lấy mặt Tô Đào.
Tô Đào không kịp né tránh, cằm bị móng tay cô ta cào một vết xước nông.
Lâm Phương Tri thấy vậy, một cước đá vào mặt Liên Sa, đá cô ta ngã xuống vẫn chưa hả giận, túm tóc cô ta đập xuống đất đầy sỏi đá.
Mặt đất này rất nhiều sỏi đá nhỏ, không bao lâu khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Liên Sa đã đầy vết xước.
Tô Đào không ngăn cản, thấy cũng tạm được liền để Hùng Thái giam cô ta làm con tin, đang định lái xe xuống, đột nhiên vang lên hai tiếng nổ chấn động, sau đó, tiếng súng giao tranh đột ngột dừng lại.
Kết thúc rồi! Tô Đào không dám chắc chắn rốt cuộc bên nào thắng, vội vàng vòng ra phía trước sườn núi, nhìn xuống dưới, chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847580/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.