Lại bận rộn thêm mười mấy phút, Tô Đào cũng định về rồi, Mạnh Thiến bất chấp sự phản đối của Thần Hi, khập khiễng đuổi theo Tô Đào nói:
"Bà chủ Tô, tôi chỉ nghỉ một đêm này thôi, dù có gặp được bố tôi hay không, tôi nhất định sẽ rời đi trước chiều mai, Bàn Liễu Sơn đã có ơn với tôi, tôi không thể gây thêm phiền phức cho mọi người nữa."
Thần Hi nhảy dựng lên phía sau: "Tôi vừa mới cầm máu cho cô đấy! Đừng nói nữa!"
Tô Đào vỗ vai Mạnh Thiến: "Nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai hãy nói."
Gần hai giờ sáng, Tô Đào cuối cùng cũng về đến phòng mình.
Dì Ngô đã chuyển lên lầu trên rồi, vốn định tối nay sẽ sửa sang lại phòng bên cạnh cho Giang Dữ ở, bây giờ cũng không còn sức nữa.
Ngày mai vậy.
Haiz, ngày mai rồi lại ngày mai, bao nhiêu ngày mai nữa đây.
Rửa mặt xong nằm trên giường sắp ngủ thϊếp đi, Tô Đào đột nhiên giật mình tỉnh giấc.
Hắc Chi Ma lại không về nhà! Cô mở định vị xem, thằng con trời đánh này vậy mà không ở trong Đào Dương, chạy đến một con phố nào đó ở Đông Dương, cách Đào Dương mười cây số.
Lập tức tỉnh táo, vừa giận vừa sợ, đành phải mặc quần áo vào, gọi Giang Dữ cùng cô đi tìm mèo.
Tìm đến tận bốn giờ sáng, cuối cùng cũng tìm thấy Hắc Chi Ma đang trêu chuột bên cạnh một tòa nhà nguy hiểm ven đường ở Đông Dương.
Thằng con trời đánh này chắc là chưa từng thấy chuột bao giờ, chơi đến quên cả đường về.
Tô Đào xách nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847538/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.