"Điều kiện tiên quyết là cha con thật lòng gia nhập, chứ không phải giả vờ với ta."
Mạnh Thiến gần như mừng đến phát khóc: "Nhất định là thật lòng, cha con xưa nay thẳng thắn, ông ấy đã hứa thì sẽ tận tâm tận lực vì cô."
Tô Đào nhìn cô, lại nhớ đến lời Mã Đại Pháo, đồng ý hay không thật sự chưa chắc.
Hai cha con này đều cứng đầu.
Sương Mù bị giam trong nhà vệ sinh nhân viên, ăn uống ngủ nghỉ đều ở trong một buồng nhỏ.
Dù sao cũng là tù binh, không thể đối xử quá tốt.
Chỉ khổ cho Hỏa Xà.
Tô Đào bảo anh ta đưa Sương Mù đến ký túc xá nhân viên của Mạnh Thiến, ai ngờ Sương Mù không chịu di chuyển, vẻ mặt kiên quyết: "Ta không đi đâu cả, các ngươi cứ gϊếŧ ta đi, đừng hòng moi được bất kỳ lời nào từ miệng ta."
Hỏa Xà tức muốn chết, lời độc địa buột miệng: "Mẹ kiếp, thảo nào bị Đàm Dũng coi là quân cờ bỏ đi, vừa cứng đầu vừa ngu ngốc, đúng là đồ ngu!"
Mặt Sương Mù trắng bệch.
Vậy là do ông ta thật sự làm không tốt, mới rơi vào kết cục này? Hỏa Xà hết kiên nhẫn, xách cổ áo ông ta lôi lên lầu.
Sương Mù mặt mày xám xịt.
Mạnh Thiến nhìn thấy ông ta, lập tức bất chấp đau đớn lao tới: "Cha!"
Đồng tử Sương Mù co rút lại: "Thiến Thiến? Sao con lại đến đây?"
Ngay sau đó như nhận ra điều gì, sắc mặt thay đổi: "Các ngươi bắt con gái ta?!"
Tô Đào bất lực đảo mắt.
Hỏa Xà càng không nhịn được muốn đánh ông ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4847539/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.