Tô Đào nhìn sang hai người còn lại, người đàn ông lớn tuổi hơn có vẻ không đáng tin cậy lắm, cứ muốn nịnh nọt Thời Tử Tấn, ý tứ lấy lòng quá rõ ràng.
Cô gái, cũng chính là người mà bộ trưởng hậu cần đề cử, dường như không mấy vui vẻ.
Tô Đào vẫn thiên về chọn con gái, bèn hỏi cô ấy: "Cô tự nguyện đến đây chứ?"
Loan Nghiên Nghiên theo bản năng muốn lắc đầu, nhưng bộ trưởng hậu cần ho khan một tiếng, cô mím môi, vẫn nói:
"Tự nguyện ạ."
Tô Đào sao có thể không hiểu, giả vờ suy nghĩ một hồi rồi nói với bộ trưởng hậu cần:
"Vậy chọn Lâm Phương Tri đi, làm phiền bộ trưởng Trần rồi."
Bộ trưởng hậu cần vẫn chưa từ bỏ ý định: "Cô Tô có muốn suy nghĩ lại không? Nghiên Nghiên cô ấy..."
Thời Tử Tấn ngắt lời ông ta: "Cứ Lâm Phương Tri đi, tối nay để cậu ta thu dọn đồ đạc, sáng mai tôi đến đón."
Bộ trưởng lập tức nuốt xuống những lời định nói tiếp.
Đợi hai người đi rồi, bộ trưởng Trần tìm đến cháu gái mình là Loan Nghiên Nghiên, tức giận mà nói:
"Cháu rốt cuộc muốn làm gì? Cơ hội đưa đến tận tay rồi mà cháu cũng không nắm bắt được, để cho thằng nhóc mới đến cướp mất, cháu có biết không, với dị năng không gian của cháu, ngay cả một chiếc xe cũng không chứa nổi, vận chuyển lớn thì không được coi trọng, vận chuyển nhỏ thì không cần thiết, cháu cũng chỉ có thể đi theo đội tiên phong vận chuyển một ít nhu yếu phẩm mới có thể ngóc đầu lên được."
Loan Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813543/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.