Trên đường đến bộ phận hậu cần, Tô Đào hớn hở như hoa, tâm trạng rất tốt.
Có khẩu súng này, khả năng bảo vệ mạng sống của cô đã được nâng cao, nhiệm vụ lần này sẽ thuận lợi hơn.
Cô định về nhà tìm mẹ Tâm may cho cô một cái túi nhỏ đeo ở eo, chuyên dùng để đựng súng.
Gặp nguy hiểm, vén áo lên rút súng ra bắn, chiến đấu bên cạnh đồng đội.
Biết đâu có thể nhanh nhẹn như Quan Tử Ninh, tự tay săn được một con Huyết Liêm Đao.
Thời Tử Tấn nhìn vẻ mặt của cô liền biết cô đang nằm mơ giữa ban ngày, lập tức hắt cho cô một gáo nước lạnh:
"Cô đừng tưởng có thứ này là có thể chiến thắng tất cả, Huyết Liêm Đao không phải là vật chết mà hôm nay cô đã bắn thử, chúng biết di chuyển, hơn nữa còn có trí thông minh nhất định, nếu gặp phải chúng tấn công đoàn xe, tốt nhất cô nên ở trên xe giả chết đừng xuống, chuyện mạo hiểm cứ giao cho chúng tôi."
Tô Đào đón nhận gáo nước lạnh của anh: "Cảm ơn, tôi cũng chỉ dám nghĩ thôi."
Đến bộ phận hậu cần, bộ trưởng bộ phận hậu cần khách sáo dẫn họ vào trong.
Mà lúc này, Giang Cẩm Vi vừa hay ôm thùng vật tư của bộ phận hậu cần định đến kho hàng, liếc mắt một cái liền thấy Tô Đào.
Đồng đội thấy cô ấy sững người, liền không nhịn được giục:
"Cẩm Vi? Cô làm sao vậy? Nhanh lên, cấp trên giục gấp lắm, thiếu tướng Thời sắp dẫn đội đi làm nhiệm vụ rồi, chúng ta phải chuẩn bị xong vật tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/4813542/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.