Nhậm Lê bỗng nhiên mở miệng: "Ngươi muốn giết ta?"
Trong trí nhớ của Nhậm Lê, anh biết Lâm Dị có hành động vĩ đại là giết chết quái vật 7-7 và quái vật 2-6, có điều Nhậm Lê chưa từng tự mình tham gia, cho nên lúc này anh cười lạnh một tiếng, như thể cảm thấy khinh miệt với một kẻ không biết tự lượng sức mình.
Trình Dương vô cùng tò mò, cậu ta thực sự muốn biết làm sao Lâm Dị có thể nhét thư nguyền rủa vào tủ chuyển phát nhanh của Nhậm Lê trong khi Nhậm Lê có thể từ chối nhận chuyển phát nhanh.
Tuy nhiên, trước mặt Nhậm Lê, Trình Dương không dám hỏi nhiều.
"Cố thêm chút nữa."
Lâm Dị nhắc nhở Trình Dương, Trình Dương "ừm" một tiếng, tiếp tục giữ cửa, ngăn cản bác gái ở phòng thư tiến vào.
Lâm Dị đi đến bên bàn, dưới gầm bàn có mấy hộp bưu kiện xếp chồng lên nhau.
Cậu cúi xuống nhặt một cái lên, dùng tay mở ngăn kéo để tìm giấy, bút và biên lai chuyển phát nhanh.
Thư nguyền rủa cần có hai loại ô uế, một là mùi hương của người bị nguyền rủa, hai là máu/lông mèo, hiện tại có thể tìm thấy nó trong phòng thư.
Mở ngăn kéo, Lâm Dị nhìn thấy thứ mình muốn tìm ở bên trong.
Cậu duỗi tay lấy ra, Trình Dương bên cạnh gào thét: "Mẹ kiếp, bác gái khoẻ quá, tôi sắp chết rồi."
Lâm Dị vội vàng nhìn sang, hai tay Trình Dương giữ chặt cửa, tựa người về phía sau tăng thêm trọng lượng của chính mình: "Anh Lâm Dị, nhanh lên."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601668/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.