Rốt cuộc sau bao chờ đợi nôn nóng, ban đêm cũng đã tới.
Trình Dương liếc nhìn Hạ Huy đang trốn dưới gầm giường, những người còn lại sẽ rời khỏi thế giới Quy Tắc 8-4, nhưng Hạ Huy và Trần Tử Tấn vĩnh viễn ở lại nơi này.
Nhưng nơi này cũng sắp bị phá hủy rồi.
Có lẽ bởi vì sắp rời đi, Trình Dương không còn sợ Hạ Huy nữa, quỳ xuống nói với Hạ Huy: "Tuy hai ta có xích mích không mấy vui vẻ, nhưng nếu không có anh thì tôi cũng không thể nào sống sót rời khỏi đây được. Anh cứ yên tâm, tôi không phải não cá vàng, ơn cứu mạng của anh, tôi sẽ ghi nhớ cả đời. Đợi sau khi ra ngoài tôi sẽ lập cho anh một..."
Lâm Dị nghe Trình Dương lải nhải với Hạ Huy, đứng bên cửa sổ kéo rèm nhìn xuống.
Ở dưới ký túc xá, Nhậm Lê cầm gói hàng lấy từ tủ chuyển phát nhanh ra, đó là gói hàng bị từ chối nhận nhưng vẫn được đặt trong tủ. Anh mở gói hàng, nhìn vào lá thư nguyền rủa.
Nhìn một chút, Nhậm Lê đột nhiên dừng lại, sau đó đem thư nguyền rủa đặt lên chóp mũi, hít sâu một hơi.
Sau khi ngửi thấy mùi hương, cả người Nhậm Lê càng thêm trì trệ.
Anh đột nhiên ngẩng đầu, chuẩn xác mà tìm được vị trí của Lâm Dị.
Quan sát một lúc, Nhậm Lê xoay người đi vào trong ký túc xá.
Lâm Dị vội vàng kéo rèm xuống, đi tới cửa, lắng nghe động tĩnh trong ký túc xá.
Bên tai, Trình Dương vẫn đang nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601669/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.