Ánh mắt tôi dữ tợn, lạnh lùng nói: "Lôi Dương, nếu anh giết Mạc Vũ, tôi dám bảo đảm anh không thể sống sót thoát ra khỏi đây đâu".
"Bây giờ anh giao Mạc Vũ cho chúng tôi!"
Tôi bỗng nổi lên sát ý. Lúc trước, Lôi Dương đã phong ấn nắp đá, anh ta muốn trừ khử tôi và Mộc Dịch, cũng như Mạc Vũ. Lôi Dương muốn giết chúng tôi rồi lấy đi viên đá ngũ hành.
Mà viên đá ngũ hành không thể rơi vào tay Lôi Dương được, tôi cần phải dùng viên đá đó đổi lấy Lâm Ngọc Lam.
Nếu Lôi Dương thật sự dám giết Mạc Vũ, tôi nhất định sẽ giết anh ta!
Lôi Dương cầm đèn pin chiếu sáng qua người tôi và Mộc Dịch, khóe miệng anh ta cong lên, hiện ý giễu cợt: "Hai người ấy mà, tôi còn chả thèm đặt vào mắt".
Nói xong, Lôi Dương dùng dao găm cắt qua cổ Mạc Vũ.
“Đừng mà...”
Nhưng không kịp nữa rồi!
Thế nhưng, Lôi Dương không giết được Mạc Vũ. Trong bóng tối, một luồng sức mạnh vô hình phóng ra từ tay phải của tôi, trực tiếp đánh văng con dao găm trong tay Lôi Dương!
Ở thời khắc mấu chốt, tiên nữ Thanh Thủy đã ra tay, đây là linh khí!
Linh khí sau khi được tôi luyện lao ra khỏi cơ thể tôi, không hình không màu.
Tiên nữ Thanh Thuỷ đã nhập vào người tôi.
Vì xung quanh tối om nên không ai thấy tôi ra tay cả.
Mạc Vũ nhân cơ hội này chạy như bay về phía cửa hang động.
Còn tiên nữ Thanh Thuỷ chặn đường của Lôi Dương.
Mộc Dịch đuổi theo hướng cửa hang động, quát: "Mạc Vũ, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751923/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.