Mọi người vẫn cứ khoanh tay đứng nhìn, cũng có người đứng ra bênh vực cho tôi. Vì gần đây tôi hay khám bệnh bốc thuốc miễn phí cho dân làng, nên họ cũng có thiện cảm với tôi.
Những kẻ dám ngang nhiên nói xấu tôi, chắc chắn là người của phe Lưu Đại Bảo, hoặc là được anh ta thuê.
Chủ tịch thị trấn ra hiệu cho mọi người im lặng, nói: “Lương y như từ mẫu, Trương Sơn Thành mở phòng khám mới, bán thuốc theo giá sỉ, rẻ hơn giá thuốc trước đây nửa giá. Trương Sơn Thành còn khám chữa bệnh miễn phí cho dân làng, những điều này tôi đều biết”.
“Còn nữa, những việc xảy ra trong thôn trước đây, đám người trưởng thôn, Viên Vĩnh Cương, Trương Vân Sơn tham của hại người, tham nhũng phạm pháp, cuối cùng phải ngồi tù, đa số đều là Trương Sơn Thành âm thầm giúp chúng tôi điều tra. Những chuyện này đều có công của cậu ấy”.
“Nếu không có Trương Sơn Thành, những kẻ đó sẽ tiếp tục làm xằng làm bậy ở thôn. Trong dự án xây dựng ở thôn lần này, bọn họ sẽ ăn chặn bao nhiêu tiền, gây ra bao nhiêu tội ác nữa?”
“Ngoài những việc này ra, chắc mọi người vẫn chưa biết, ba tháng trước, Trương Sơn Thành đã đỗ kỳ thi tuyển chọn, nhận được sự đánh giá cao của ban lãnh đạo bệnh viện thị trấn và trở thành phó viện trưởng”.
Chủ tịch thị trấn vừa dứt lời, ánh mắt dân làng nhìn tôi đã thay đổi hoàn toàn. Ai cũng biết tôi có liên quan đến vụ việc của đám người trưởng thôn, nhưng họ không biết tôi lại có công trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751844/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.