Vừa dứt lời, sắc mặt của rất nhiều người dân trong thôn trở nên khó coi, người trên bốn mươi tuổi không được tham gia, đây chẳng phải đang cướp đi quyền lợi của rất nhiều người hay sao!
Người dân ngay lập tức bùng nổ, họ nhao nhao lên cho rằng lời nói của chủ tịch thị trấn không hợp lý.
“Tại sao chứ, thưa chủ tịch thị trấn?”
“Chẳng phải người dưới bốn mươi tuổi thì trẻ quá sao?’
“Người dưới bốn mươi tuổi làm sao có thể làm được chứ, kinh nghiệm không đủ thì làm sao quản lý được thôn chúng ta?”
“Chủ tịch thị trấn, luật bầu cử đã quy định, đến ngay cả người dưới sáu mười tuổi còn có thể được bầu cử, tất cả chúng tôi đều có quyền bầu cử và quyền được bầu cử”.
“Đúng vậy, chủ tịch, ông đang tước đi quyền lợi của chúng tôi đấy”.
Trần Mãn Quang giữ micro, nói lớn: “Mọi người yên lặng!”
“Chủ tịch thị trấn còn chưa nói hết, mọi người vội cái gì chứ? Mọi người có hiểu quy tắc là gì không, có biết phép lịch sự là gì không?”
Hội trường nhanh chóng trở nên yên lặng.
Chủ tịch thị trấn tiếp tục nói: “Tôi rất hiểu tâm trạng của mọi người, lần này, bồi dưỡng những người trẻ tuổi là dự định và kế hoạch của chúng tôi”.
“Chúng tôi không cần những tư tưởng cũ rích, cũng không cần những người cứ đi theo lối mòn”.
“Thôn của mọi người là thôn nghèo nhất trong chín thôn ở vùng quanh đây, thậm chí là thôn nghèo nhất của cả thị trấn, cả huyện”.
“Mọi người đều biết cuộc sống nghèo khó của thôn đã diễn ra trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751843/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.