Với riêng tôi, tôi luôn tự nhủ mình sẽ không bao giờ nghiện những thứ đó vì tôi không thích chơi cờ bạc, không phát điên vì đàn ông và quan trọng là với thuốc phiện, tôi không bao giờ nghĩ sẽ thử nó. Tôi đã chơi với rất nhiều bạn nghiện nhưng tôi chưa từng làm theo họ và nghĩ thầm “Với minh thì cứ vô tư đi”.
Sau đó, chị Tíc bảo chúng tôi:
“Ngày mai sẽ có các má mì đến đây mua các em đi làm việc. Vì thế sẽ không thể biết được người nào sẽ đi làm với người nào và sẽ làm việc ở đâu. Nhưng nếu trong quá trình làm việc có bất cứ chuyện gì xảy ra thì hãy gọi điện báo cho chị. Chị sẽ đến đón các em về. Các em không phải sợ gì cả”.
Sau khi đã dặn dò chúng tôi cẩn thận, chị đưa chúng tôi đi nghỉ ngơi để chuẩn bị ngày mai đi làm. Hôm sau, Nen là người đầu tiên được mua vì cô ấy khá đầy đặn, mặt mũi cũng xinh xắn. Đến ngày thứ hai, thứ ba, lần lượt từng người được mua đi hết. Cả bảy người chúng tôi không ai được ở cùng nhau bởi các mà mì thường sẽ mua từng người một, họ không hay mua thành đôi vì dễ có nguy cơ cả hai người cùng rủ nhau bỏ trốn. Không thể tin được rằng tất cả mọi người đều đã được bán hết, chỉ còn lại một mình tôi là không có ai quan tâm và muốn mua. Tôi cũng phải công nhận tôi là người không mấy xinh đẹp, có thể nói là xấu nhất nhóm. Chị Tíc cũng thấy buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-e-ri/2209372/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.