Sau khi ghi nhớ ngoại hình của nhân viên này xong, tôi ra khỏi khách sạn và trở về nhà. Bà chủ đưa tôi đi chơi trong một siêu thị rất lớn theo như suy nghĩ của tôi lúc đó. Bà chủ thường nói, bà muốn tôi ở lại Malaysia, không muốn tôi đi Nhật vì tôi là người tốt và chăm sóc con bà rất tốt. Đứa bé cũng rất yêu quý tôi. Nhưng tôi nói với bà tôi không thể ở lại, vì mơ ước của tôi là kiếm được thật nhiều tiền để mua nhà cho gia đình và quan trọng là tôi rất muốn được đi Nhật. Mặc dù bà chủ có cố gắng nói cho tôi biết thực tế ở Nhật Bản không được tốt lắm, sẽ có rất nhiều Yakuza (xã hội đen Nhật) kiểm soát công việc của chúng tôi, nhưng tôi cũng không mấy quan tâm. Bà còn bảo tôi không được nói chuyện này với người khác. Nghe bà nói như vậy là tôi cũng biết bà sợ các bạn của tôi sẽ lo lắng mà bỏ về nước, không chịu đi nữa. Bà cũng cấm tôi không được phép nói chuyện này với ông chủ nếu không bà sẽ bị ông chủ đánh đập. Tôi cũng nhận lời sẽ không kể chuyện này cho ai biết.
Hôm đó, bà mua một bộ mỹ phẩm của một thương hiệu nổi tiếng cho tôi. Tôi có cảm giác bà có vẻ buồn chán với cuộc sống hiện tại và muốn có bạn để tâm sự. Bà kể cho tôi nghe trước đây bà từng là một gái bán dâm, làm việc tại Malaysia cho đến khi được ông chủ mang về nuôi cho đến tận bây giờ. Nhưng bà chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-e-ri/2209371/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.